Đọc tiểu thuyết | tiểu thuyết tình yêu | truyện ngắn

Tôi là con gái - Chương 11

Mày lên đi! Lâu rồi không xem mày trổ tài, hôm nay làm 1 phát lấy le với Demons nhá!<br />Tùng cười khẩy
Nó phóng chiếc mô tô đen lao vụt đi. Tùng ngồi sau nó cũng cảm thấy được nó đang hứng thú đến thế nào. Nụ cười nửa miệng hiện hữu trên môi, nó đang nghĩ về…… một chiếc bánh Pizza!!
Chỉ là nó không thích nghĩ đến trận đấu sắp tới nữa, nghĩ nhiều sẽ mất vui. Nó tranh thủ diễn xiếc trên đường với cả nhóm và khi sắp đến điểm hẹn, nó đổi cho Tùng lái xe:
- Mày lên đi! Lâu rồi không xem mày trổ tài, hôm nay làm 1 phát lấy le với Demons nhá!
Tùng cười khẩy:
- Tao vẫn còn phong độ lắm!
Và không để nó nói gì thêm, Tùng rồ ga rồi xé gió lao đi. Nó ngồi sau ôm cứng lấy cậu làm cậu càng thích thú phóng nhanh. Ai bảo thường ngày nó không cho cậu cầm lái, giờ mới biết cảm giác ngồi sau đáng sợ thế nào. Trong lòng cứ bất an mà không dám nói cậu chậm lại, sợ bị chọc quê. Nhưng nó lo cho cái tên đáng ghét đang lái xe này sẽ gặp nguy hiểm…. Mà lo làm gì nhỉ, hắn còn đáng sợ hơn cả nó ấy chứ…
Đến ngoại ô thành phố, trên cánh đồng rộng đã ngợp ánh sáng của hàng trăm cái mô tô, nhưng hoàn toàn là của bên nó! Nó hơi thắc mắc đôi chút. Đang suy nghĩ thì Tùng bốc đầu lên đi bằng một bánh vào giữa vòng vây của hội rồi rít phanh cho xe quay 180 độ, khói và bụi bay mù mịt.
Khi bụi dần tan hết, hình ảnh 2 bên hiện ra. Nó nheo mắt nhìn đối phương chỉ vỏn vẹn 1 người đứng đối diện với hơn 300 người bên nó. Kẻ đó đeo một chiếc mặt nạ màu đen che mất nửa khuôn mặt. Tùng thì chỉ đội 1 chiếc mũ còn nó chơi nguyên 1 cái kính đen to sụ và 1 cái băng đô đen.
Nó lên tiếng hỏi:
- Mày là Hades?
Hắn cười nửa miệng, không trả lời nó mà hỏi lại:
- Còn cậu là Red?
Nó hơi nhíu mày, chỉ sang Tùng nói:
- Đây mới là Red.
Hắn bật cười:
- Đừng đùa với tôi! ha ha, chiêu đóng giả của cậu đã vô dụng kể từ lần cậu lộ diện trước Black Rose rồi.
Nó hừ 1 tiếng, thầm nghĩ tên này cũng không đến nỗi ngu. Người của hắn cài vào các hội chắc không ít và cũng chẳng hề vô dụng. Nó bình thản bước lên đứng phía trước, vẫn khoanh tay, nói:
- Anh định giải quyết thế nào?
Hắn nhún vai:
- Luật cũ?
Nó tung hứng một quân xúc xắc trên tay và nói:
- Không. Luật mới.
Nói rồi nó tung cao con xúc xắc và lao ngay vào đấm trực diện rồi nói:
- Ai bắt được xúc xắc thì thắng. Hắn né kịp nhưng cùi trỏ của nó đã kề mặt và hắn phải cúi xuống để tránh. Nó không để hắn kịp phản ứng liền lên gối trúng mặt hắn làm hắn chảy máu mũi. Dường như hắn cũng giống nó, đều rất thích máu. Hắn quệt mũi và liếm mép đầy hưng phấn. Quân xúc xắc lúc này đang theo quỹ đạo rơi vào tay nó. Nhưng hắn nhất định là không để chuyện đó xảy ra rồi!
Hắn lộn 2 vòng rồi theo tư thế chồng cây chuối mà đá con xúc xắc lên cao, tiện thể xoay chân đạp vào mặt nó. Nó nhanh chóng né được và túm chân hắn lại, hắn xoay người thêm 1 vòng nữa và đá vào cằm nó. Nó bị hất ngửa ra, vội lấy lại cân bằng rồi lao vào cướp con xúc xắc đang sắp rơi vào tay hắn. Cả 2 đánh tay đôi, con xúc xắc cứ nảy lên rồi lại nảy lên trong khi 4 cánh tay cứ túm rồi kéo và đánh nhau.
Nó bất chợt dúi cả 2 tay hắn xuống, dùng 1 cú đá móc đá xúc xắc bay lên. và gập chân lại để lia đầu gối vào mang tai hắn. Hắn nhận ra được tình huống và nhanh chóng dúi tay nó xuống chạm tới đất khiến nó không thực hiện thành công và hắn kịp thời hất chân trụ để nó bị ngã.
Hắn tiếp tục dùng đòn khóa khóa chặt toàn cơ thể nó làm nó không cử động được. Bây giờ chỉ cần hắn muốn, tất cả các khớp xương của nó sẽ…. vỡ vụn!
Nó cắn răng chịu đau và cố gắng lật người. Với sức khỏe của mình, nó có thể làm điều đó. Ngay thời điểm hắn nới lỏng tay ra, nó vùng thoát dậy và lật ngược tình thế. Nó giáng 1 cú đấm ngay chính mặt hắn nhưng hắn quay đi và thoát kịp. Nó tung 1 cú đá xoay sở trường vào mặt hắn làm hắn ngã nhào. Đang định cho hắn 1 cú dứt điểm thì nó chợt bị đá bay ra ngoài.
Nó trừng mắt lên nhìn kẻ đang đứng trước mặt mình. Hắn cũng đeo một chiếc mặt nạ giống tên kia nhưng màu trắng. 2 kẻ này làm nó liên tưởng tới 1 cái gì đó rất quen. Nhưng chưa kịp nghĩ ra, hắn đã lao đến với 1 cú đấm móc. Tùng ngay lập tức nhảy vào, dùng 1 tay đỡ cú đấm đó lại.
Nó gật đầu để Tùng giải quyết tên mới đến, còn Hades, nó phải tự tay đánh bại!
Tùng và hắn giao đấu chỉ mới mấy đòn đã phân biệt thắng thua. Tùng hoàn toàn áp đảo được hắn trong khi theo nhận xét của nó, tên kia không phải hạng tầm thường. Nó không biết Tùng đã giỏi lên như thế từ bao giờ. Lâu nay nó vốn chỉ để cậu làm quân sư quạt mo, không cho đánh nhau dù biết cậu có khả năng. Tùng lúc đầu cũng một mực phản đối nhưng cuối cùng vẫn phải chấp nhận làm “đàn em” dưới sự bao bọc của nó. Vậy mà bây giờ, nhìn Tùng thế này, có ai nghĩ cậu lại là phó tướng dưới trướng của nó cơ chứ?
Nó cười nhẹ. Hades đã kịp gọi cho đồng bọn đến, xung quanh tụi nó lúc này là hàng hàng lớp lớp quân của Demons. Có lẽ hắn chỉ giả vờ đến 1 mình thôi, còn tụi đàn em thì tập hợp ở gần đây đợi thời cơ. Khi Tùng đấm 1 cú khiến tên kia ngã nhào xuống đất và đang định bồi thêm cú nữa, Hades chợt hét lên:
- DỪNG LẠI!!
Hắn xòe tay ra và mỉm cười:
- Tôi thắng!!
Trong tay hắn có xúc xắc. Bên nó nhao nhao lên. Riêng Tùng và nó mỉm cười. Tùng không đánh nữa, phủi tay đứng dậy, nó thì dõng dạc nói:
- Không. Ngươi thua rồi!
Nói rồi nó cũng xòe tay ra. Trên tay nó là một con xúc xắc thiếu mất một mặt. Và một mặt đó đang nằm trong tay Hades. Hắn ngạc nhiên nhìn lại mặt xúc xắc trên tay mình, đó là mặt số 2. Vuốt mặt rồi cười lên bất lực, hắn nói to:
- HA HA HA! Ta thua rồi, ta thua rồi! Ha ha………… Red, thu được Demons, ngươi muốn làm gì?
Hắn quay sang nó, giọng khang khác, tay nắm chặt. Nó ngước lên trời và nhìn ngôi sao sáng nhất:
- Để báo thù!
Hắn hừ nhẹ một tiếng rồi quay bước đi, nói:
- Ta chỉ mong ngươi làm những việc có ích.
Nó có đôi chút chạnh lòng….. Hades quay đầu lại nhìn tên mặt nạ bạc đã đạp nó khi nãy:
- Cảm ơn! Vì đã đến…….
Nói rồi hắn bước tiếp, tên kia cũng ngồi dậy và đi. Trong khi lũ người của Demons không chịu khuất phục, cứ nhăm nhe gây chiến với bên nó. Hades gào lên:
- CHÚNG MÀY CÚT!! Nếu còn nể mặt tao thì cút về hết đi!
Bọn chúng im bặt. Nó nhìn khuôn mặt ẩn sau chiếc mặt nạ, bất chợt lên tiếng:
- ở lại đi, làm phó tướng cho tôi….
Hắn cười khẩy. Như thế là hắn đang bị thương hại à? Hắn tiếp tục bước…
-…… Duy!
Hắn tròn mắt ngạc nhiên, quay đầu lại thì nó đang gỡ chiếc kính đen ra. Hắn choáng toàn tập và đứng đơ tại chỗ. Sao lại là nó và…. nó nhận ra hắn từ bao giờ??
Tên đeo mặt nạ bạc cũng sững người lại, nó không để hắn đi, gọi luôn:
- Kỳ, cả cậu nữa! Chúng ta có lí do khác nhau, mục đích cũng khác nhau, nhưng chúng ta đi cùng 1 con đường. Và tôi rất vui mừng được làm bạn đồng hành với cả 2.
Nó nhoẻn cười. Cả 2 thằng đều im lặng, nhưng nó nhìn thấy được sự rung cảm trong lòng bàn tay hơi nới ra rồi siết lại mạnh mẽ của họ. Duy lên tiếng:
- Cậu phát hiện ra tôi từ bao giờ?
- Từ lúc Hoàng Kỳ đến, và chiếc lắc trên tay cậu….
Duy giật mình nhìn lại và bật cười lớn. Cậu vẫn còn ngốc nghếch lắm. Khả năng quan sát của cậu vẫn chưa thể bằng Vũ Hoàng Minh được. Đi theo con người này, có lẽ, những điều cậu muốn hoàn thành đều hoàn toàn có thể….
Minh đưa bàn tay lên, Duy đặt bàn tay mình vào và siết chặt. Hoàng Kì định không lại vì hắn không có hứng thú đánh nhau hay bất cứ cái gì, nhưng sau khi Duy thì thầm gì đó vào tai, hắn cũng đồng ý. Tất cả cùng nhìn nhau mỉm cười. Nó vừa cười vừa nói:
- Có lẽ hội mới cần một cái tên mới….
Trần Duy lên tiếng:
- Tên Demons nhá, tôi thấy tên đó hay mà.
Hoàng Kỳ chen vào:
- không, lấy tên Gods đi!
Tùng cũng gia nhập:
- Dark Moon hay hơn.
- Hay lấy tên Rồng Đen nhá.
- Rồng trắng cũng được,
- gì kì vậy? Thà lấy tên Gấu trắng còn hơn.
- Thế hả? Hay lấy tên Chim cánh cụt nhá.
- Thế sao không lấy quách tên Ngũ như câu đi!
- Ngũ như câu là gì?
- là ngu như cẩu đấy, lũ ngốc!
Kẻ vừa phát ngôn dại dột không ai khác ngoài Hoàng Kỳ. Hắn bị cả hội chọi dép với sỏi đến u đầu, chạy vội vàng, vừa chạy còn vừa nhại lại: “Ngũ như câu! Ngũ như câu!”
Cả hội đuổi nhau chí chóe trên cánh đồng. Gió đêm thổi vù vù như đang cuốn hết những rào cản, đưa đến 1 làn hương mới, 1 niềm tin mới, và 1 tình bạn mới…..
Theo hẹn, nó đến công ty MZ để kí hợp đồng. Đi đường, nó đụng Tiêu Dương đang bị hỏng xe, bèn dắt đi sửa rồi cùng đến công ty, 2 đứa vừa đi vừa nói chuyện vui vẻ. Cô nhóc Dương càng ngày càng dễ thương muốn oánh >.<.
Vào công ty, 2 đứa nó hơi rụt rè vì xung quanh toàn người mẫu, diễn viên đi ra đi vào. Nó bẽn lẽn hỏi phòng nhân sự rồi kéo Dương đi, nói:
- Mình cũng sắp thành người mẫu mà. Tự tin lên!
Tiêu Dương cũng lấy lại khí thế và 2 đứa hùng hổ bước vào phòng nhân sự. Trong phòng đã có 2 người của MZ và 2 tên khỉ. Sau vụ hôm trước, nó đã có thiện cảm với 2 tên đó hơn, đang định lại dúm tóc “tát tình thương mến thương” vài cái thì Hoàng Kỳ chợt lên tiếng:
- Giỏi thật! Hẹn 8h mà 8 rưỡi mới đến, 2 người xài giờ cao su hả?
Trần Duy huých nhẹ 1 cái vào tay hắn, hắn quát:
- Cái gì? Tôi nói không đúng à? Thật mất thời gian với mấy người!
Tiêu Dương cúi đầu bối rối còn nó thì tức giận:
- Tên khỉ kia. Muốn chết hả? Nếu không phải xe của Dương bị hỏng thì tụi này có mặt từ lâu rồi. Chưa biết gì mà đã chỉ trích người ta rồi. Assh!
Hắn bị quê liền quay mặt đi, không nói gì nữa. Chú bên MZ hòa giải:
- Thôi mỗi người nhường nhau một tý, sau này làm cùng 1 nhóm rồi mà, phải thương yêu nhau chứ ^^………
Hai đứa nó quay ra đồng thanh:
- Ai thèm thương yêu hắn chứ!!!
Nói rồi 2 đứa lại nhìn nhau tóe lửa. 2 người của MZ bắt đầu thảo luận và đưa hợp đồng cho tụi nó kí. Sau khi xem xét hợp đồng thì cả 4 hào hứng đặt bút. Từ đây, tụi nó sẽ chính thức bước vào giới người mẫu, đặt chân lên con đường sự nghiệp của cuộc đời. Trong lòng ai cũng có cảm giác vui lâng lâng đến lạ.
Xong xuôi, họ giới thiệu quản lí cho nhóm, đồng thời là quản lí hiện tại của Angus. Nhắc đến hắn nó lại nhớ tới vụ tối hôm đó. Vốn định lợi dụng quyền chức của ma ma để chèn ép hắn nhưng không ngờ lại có ngày cìng làm việc với hắn. Nó sẽ chết vì tức mất thôi >”<.
À không, cũng không đến nỗi tệ. Như thế càng nhiều cơ hội đấy chứ. Nó đang vui mừng nghĩ tới chuyện trả thù trong sự ái ngại của mọi người (vì mặt nó biến đổi siêu hài =)) thì chợt méo xệch. Nó nhìn người vừa bước vào phòng mà lòng như hóa đá. Anh ta tươi cười:
- Chào các em, anh là Quốc Huy. Từ nay sẽ là quản lí của cả nhóm. Mong được giúp đỡ!
Tiêu Dương, Hoàng Kỳ và Trần Duy lần lượt bắt tay anh ta, còn nó thì nhớ lại vụ đau khổ trước đây. Chính anh ta là người gieo cho nó hi vọng được làm nữ người mẫu, ai ngờ cuối cùng lại chơi nguyên 1 câu: “Anh chắc chắn sẽ đào tạo em thành 1 nam- người- mẫu số 1″. Thế đấy! TT^TT
Đến lượt nó, anh ta tỏ vẻ ngạc nhiên:
- A, cậu nhóc này, anh từng mời em làm người mẫu đúng không? Không ngờ lại gặp ở đây, ra là muốn tự học rồi mới làm.
Anh ta cười cười vỗ vai nó. Nó dù trong lòng đau khổ nhưng ngoài mặt vẫn phải cười:
- Dạ!
Rồi để mọi người làm quen 1 lúc, 2 người của MZ ra ngoài. Quốc Huy có vẻ rất cởi mở nên nói chuyện và nhanh chóng thân thiết với cả nhóm. Đang nói chuyện rôm rả thì thư kí của tổng giám đốc đi vào:
- Cậu Vũ Hoàng Minh, mời cậu lên gặp tổng giám đốc 1 lát ạ!
Mọi người ngạc nhiên nhìn nó. Nó chỉ biết nhún vai. Không biết mẹ nó gọi lên có chuyện gì đây….
Nó gõ cửa phòng, có tiếng vọng ra:
- Mời vào!
Bước vào phòng làm việc của mẹ lần đầu tiên, nó hơi choáng. Choáng không kém gì lần vào phòng hiệu trưởng- bạn mẹ. Quả là 2 người này rất giống nhau ở điểm luôn làm người khác giật mình. Toàn căn phòng sơn độc 1 màu xanh dương, nhìn mà muốn nổ mắt. Mẹ nó cặm cụi bên chiếc laptop. Nó nghi ngờ tiến lại xem có phải mẹ đang cày Gunny giống cô hay không nhưng thật may là không phải. Bà đang chỉnh sửa 1 số tài liệu và xem báo cáo của các bộ phận. Thấy nó, bà dừng lại, hỏi:
- Đến rồi à? Ngồi đi!
Nó chậm rãi ngồi xuống, không quên kể chiến tích:
- Con đã làm đúng theo lời mẹ rồi đấy. Chuyển đến trường cũng làm rồi, thi đỗ vào MZ cũng đỗ rồi. Mẹ hài lòng chưa?
Bà Triệu Tú Cầm ngửa người ra dựa lưng vào ghế, mỉm cười nói:
- Tàm tạm. Nhưng tại sao con lại mặc đồ nam? Có ai bắt con phải giả nam đâu?
- Hả?????????????????
Thế ra nó đã giấu diếm vô ích à?
- TẠI SAO BÂY GIỜ MẸ MỚI NÓI???
- Thì con đâu hỏi ta chứ? Tưởng là con cứ như bình thường thôi, ai ngờ hỏi ra thì người ta bảo con là nam……..
Trời ơi là trời, mẹ ơi là mẹ! Rõ ràng biết con gái mình nhìn y chang 1 thằng con trai, cho nó vào học trường người mẫu mà bảo nó không làm nam à? Ai có thể chấp nhận được nữ người mẫu có màn hình LCD siêu phẳng và khuôn mặt + tính cách như con trai của nó chứ? Nhìn là biết bà đang chọc tức nó, chứ nó giả nam là đúng chóc ý bà rồi. Bà cứ thế ngồi mỉm cười. Nó điên tiết lên:
- Thế để bây giờ con công bố với mọi người nhé. Mẹ cũng đâu muốn con phải giả nam, phải không ạ?
Bà Triệu đanh mặt lại:
- Đã làm thì làm cho chót. Bây giờ mà làm thế chỉ xấu mặt ta thôi. Con lo mà giấu cho kĩ, để ai phát hiện thì ta cho con ra nước ngoài chuyển giới luôn!
Nó há hốc miệng. Mẹ nó có thể thôi ngay lập tức cái đề tài chuyển giới được không, nó sắp biến thành đá rồi….. Bà Triệu có vẻ rất hiểu con mình, chuyển luôn:
- Mà đừng tỏ ra quen biết ta ở công ty. Con tự đi trên con đường của mình đi.
- Thì con vốn thế mà.
- Ừm, đừng để ta phải xin xỏ cho con lần nữa….. Á……
Nó tròn mắt hỏi lại:
- Mẹ… mẹ nói… cái gì cơ???
Bà Triệu mặt vẫn không biểu cảm nhưng giọng điệu lại trái ngược:
- Không… ta…. đâu có nói gì đâu?
- MẸ BẢO ĐÓ KHÔNG PHẢI LÀ TỰ CON GIÀNH ĐƯỢC???
- Ừ thì….
Nó thất vọng, rất thất vọng. Vậy mà nó còn nghĩ là nó có thể làm được mọi thứ nếu nó muốn đấy, Hay rồi, giờ thì hay rồi…. Nó siết chặt nắm tay và gằn mạnh từng chữ:
- Bà nghe cho rõ đây, thưa tổng giám đốc. Con của bà KHÔNG CẦN bà phải dọn đường cho nó đi! Con sẽ chứng minh cho mẹ thấy điều đó. Và mẹ đừng đụng chạm gì đến công việc của con nữa! Chào mẹ!
Nó quay lưng bước đi. Bà Triệu chống 1 tay vào má, miệng nhoẻn cười. “Con à, con trúng kế của mẫu thân rồi!”
Ra khỏi công ty, nó quẹt phải 1 người khá cao, đang bực mình nên nó vội nói xin lỗi rồi không thèm nhìn mà đi thẳng. Nó không biết rằng sau lưng mình có người đang khá ngạc nhiên và thích thú:
- Hay lắm Vũ Hoàng Minh. Tôi tìm được cậu rồi!
Nó đi dọc trên bờ hồ rồi đến quán bar của Tùng, vừa đi vừa đá không khí:
- Mẹ đáng ghét! Mẹ nhiều chuyện! Mẹ khó ưa!
- Này, làm gì mà nói mẹ ghê thế?
Hoàng Anh không hiểu từ đau chui ra, cười cười lại chỗ nó, bên cạnh là 1 cô gái xinh đẹp. Nó và cô gái chợt chỉ vào nhau:
- A, cậu……
Hoàng Anh hỏi:
- 2 người quen nhau à?
Nó cười:
- Sao không, đây là Uyên Uyên, bạn cùng lớp của em.
- Ồ, dù sao thì chắc cô ấy chưa biết. Tiểu Uyên, đây là em g…. ruột của anh ^^.
Uyên Uyên tỏ ra hơi ngạc nhiên rồi nhìn 2 anh em nó và nhận xét:
- Ừa ha, rõ ràng em thấy anh quen quen mà chẳng biết gặp ở đâu. Nhìn kĩ thì….. 2 người giống nhau thật đấy!
Nó nhanh nhảu:
- Thì chúng tôi vốn là 2 anh em sinh đôi mà. Cậu… lẽ nào….. Anh, đây chính là tình yêu sét đánh của anh đấy à?
Nó cười gian xảo nhìn 2 người kia đỏ mặt. Anh nó cốc đầu nó 1 cái:
- Nhiều chuyện, bây giờ Tiểu Uyên là bạn gái anh rồi đấy!
- Oa, “Tiểu Uyên”, thân mật quá nhỉ? Nè Uyên Uyên, bây giờ tôi phải gọi cậu là chị dâu rồi nhỉ? Ha ha, Hoàng Minh này có chị dâu xinh quá xá!
Nó cười trêu chọc 2 người 1 hồi rồi rủ Uyên Uyên hôm nào đến nhà chơi. Hoàng Anh thấy nó cứ cười nói với Uyên Uyên thì đuổi khéo:
- Mà mày đang định đi đâu cơ mà? Sao không đi đi?
Nó lườm:
- Vâng, không làm phiền 2 anh chị nữa. Em phải đi đây.
Rồi quay sang Uyên Uyên, nó vẫy tay chào và nháy mắt:
- Đi chơi vui vẻ nhé, khi khác nói chuyện. Cẩn thận, anh Hoàng Anh nhà tôi hay ghen lắm!
Uyên Uyên phì cười nhìn nó lè lưỡi vừa chạy vừa trêu Hoàng Anh còn anh thì tức tối giơ nắm đấm lên đe dọa. Chợt thấy nhói đau ở ngực, cô hơi gập người lại. Hoàng Anh quay lại, thấy vậy liền hỏi;
- Em làm sao vậy?
Cô lắc nhẹ đầu:
- Không sao, anh đưa em về nhé!
Rồi cô ngồi yên trên xe, dựa đầu vào vai Hoàng Anh và để cậu đưa về nhà. Nó thì đến quán bar của Tùng. Hoàng Anh có người yêu rồi, tự dưng nó thấy thật trống vắng và buồn buồn. Nhưng sao phải buồn chứ, sẽ không ai làm phiền nó nữa cơ mà… Haizz.
Tùng vui vẻ ra khoe với nó là thu nhập đang khá và cậu sắp mở rộng quán. Nó đáp lại bằng nụ cười gượng gạo. Tùng nhận ra và hỏi:
- Mày có chuyện gì à?
Nó lắc đầu, ngồi xuống ghế. Tùng gọi cho nó 1 ly cooktail rồi ngồi xuống ghế đối diện, im lặng chờ đợi nó. Nó nhấm nháp ly cooktail rồi kể cho cậu nghe về cảm giác của mình lúc này. Nghe xong, cậu vỗ đùi cười ha hả:
- HA HA HA! Minh ơi là Minh, mày đang ganh tỵ với chị dâu đấy! Cũng bình thường thôi, đứa em gái nào được anh yêu thương mà chẳng thế. Đợi 1 thời gian nữa là hết thôi. Có gì đâu chứ.
Nó vui mừng:
- Thật hả?
- Chứ mày nghĩ là sao nữa?
- Không, thế thì đỡ lo. Tao còn tưởng….
- Tưởng sao?
- Tưởng tao tiếc khi không được oánh ông ý mỗi ngày thì tao là người bạo lực quá. Từ giờ phải nể mặt Uyên Uyên rồi, he he.
- Trời! Mày vốn bạo lực mà. Thử nhìn mày khi là Red coi.
Nói rồi cậu làm bộ sởn da gà. Nó lườm rồi nói:
- 3 ngày nữa thôi là cả nước sẽ biết đến Dark Moon rồi. Mà sao Yellow vẫn chưa có tin tức của “kẻ đó” nhỉ? Mọi lần cô ấy làm rất nhanh mà?
Tùng hơi chột dạ 1 chút rồi mỉm cười:
- Có lẽ hắn trốn kĩ quá thôi.
- Ừm, nhất định tao sẽ tìm được hắn.
- Ừ, tìm được hắn rồi thì trao lại chức thủ lĩnh cho tao.
- Cũng được, nếu mày muốn.
- Rồi tao sẽ tận chân “đá” mày ra ngoài đường. Để cho thiên hạ biết Red là một cô gái và để mọi người bêu rếu, sỉ nhục mày….
Nó bình thản:
- Cứ việc làm những gì mày thích. Chỉ e là chưa tới được lúc đó, bây giờ tao đã LÀM THỊT mày rồi!
Nói rồi nó đuổi cậu chạy vòng quanh và oánh nhau ngay trong quán. Các cô gái nhìn theo mà cứ nghĩ là 2 thiên thần đang nô đùa. Trong khi sự thật thì:
- DKM, mày khỏe như trâu ấy. Đỡ chưởng của tao đây!
- VL, chưởng của mày như muỗi đốt inox thôi.
Rồi nó bị Tùng áp đảo và phải dùng tới “con tin”:
- ĐỨNG IM. Nếu không tao lia cái vỏ chai này 1 phát là cả quán của mày nát luôn đấy!
Tùng giơ cả 2 tay ra sợ hãi:
- ĐỪNG! Mày phá quán tao 1 lần chưa đủ à mà còn định phá nữa.
Nó cứ lăm le cái vỏ chai trêu tức:
- Ai bảo mày không chịu nghe lời đại ca. Tao cứ phá đấy.
Tùng hốt hoảng:
- NÀY, ĐỨNG YÊN ĐÓ! MÀY CÓ ĐƯA CÁI VỎ CHAI CHO TAO KHÔNG THÌ BẢO?
Nghe Tùng quát, nó giật mình, hơi sờ sợ:
- TAO…. TAO SỢ QUÁI GÌ MÀY MÀ KHÔNG ĐƯA! HỨ!
Nó quăng chai rượu cho Tùng rồi mới biết là mình hớ. Tùng mỉm cười, bẻ tay răng rắc:
- Tốt rồi! Giờ thì mày……….. ĐỨNG ĐÓ CHO TAO!!!
Nó lè lưỡi chạy vụt ra ngoài:
- Tao không ngu nữa đâu!!!
2 đứa rượt nhau trên đường làm người ta tưởng 2 thằng điên trốn trại. May là không ai báo cảnh sát bắt vào trại. Hjx.
Bắt đầu với nghề, tụi nó sẽ chụp ảnh chung với Angus để quảng bá về nhóm. Nó ngồi cả đêm để nghĩ ra những tuyệt chiêu ám sát hắn, ngay cả trong mơ cũng thấy hắn đang quỳ xuống van xin.

Nguồn: Truyện Tôi là con gái

Đăng nhận xét

Ứng dụng mobi

Ai Là Triệu Phú Online
Phiên bản Online hot nhất hiện nay với hàng ngàn câu hỏi thú ...
Cuộc chiến thây ma - Game chiến thuật đặc sắc
Game Cuộc chiến thây ma là game chiến thuật đặc sắc. Bạn sẽ toát ...
Đào Vàng
ĐÀO VÀNG là phiên bản cho ĐTDĐ của trò chơi Đào vàng...

Tìm kiếm Blog này

Tổng số lượt xem trang